Nhật Kí Đi Mổ (Phần 1)

Sunday, 22 May 2022

“Quang Anh chuẩn bị đi mổ” - giọng một cô y tá vang lên.

Đây đã là lần thứ 3 phẫu thuật với vô số lần tiểu phẫu khác.

Cơ thể mệt mỏi, tiều tụy, bữa cuối cùng là từ trưa hôm qua, thụt tháo đại tràng là buổi tối. Tôi năm nay học cấp ba, không rõ là bị bệnh gì nhưng cái lưng tôi gù vẹo nặng, có chút gì đấy như hình “chữ S", hình đất nước Việt Nam đấy .

Tôi phát hiện mình bị vẹo cột sống vào tour đi Mỹ, khi phải di lại nhiều, cái lưng tôi cực kì đau, mỏi, buốt. Có lẽ tôi dùng hết những từ chỉ xương khớp cũng không kể hết được về nỗi đau ê ẩm này.

Xe lăn đưa tôi lên tầng cao nhất của bệnh viện Việt Đức, nơi tôi chọn để phẫu thuật cột sống này. Khu mổ lạnh toát như nhà xác, mặc dù đang mùa hè tháng 7, tháng 8 tại Việt Nam trời nóng như thiêu. Một cô hộ lí đẩy giường bệnh đến cho tôi và mấy cô chú y tá đến lấy ven. Chọc nát cánh tay mà vẫn chưa tìm thấy ven. Tôi kìm nén cảm xúc cùng với cơ thể tiều tụy do đã nhịn ăn cả ngày trời. Tôi nhắn nhủ với bản thân, mọi việc sẽ ổn và ngày mai tươi đẹp sẽ đến.

Tôi nhận thấy địa ngục không phải ở dưới đất hay thiên đàng ở trên mây như một số sách giao giảng hay như phim ảnh. Theo tôi địa ngục là khi ta cảm thấy bế tắc khi không tìm được giải pháp, với vấn đề của cuộc sống này như là nợ nần chồng chất, hết tiền, bị người thương bỏ và có thể là chiến tranh hay bệnh hiểm nghèo trong hoàn cảnh của tôi đó là bệnh tật và đau mỏi, ngược lại thiên đàng không phải trên mây có Phật Tổ, thượng đế hay chúa trời, thiên đàng có thể khi bạn kiếm được công việc đầu tiên, đỗ vào trường đại học danh tiếng nào , gặp gỡ hẹn hò được một cô gái xinh đẹp nào đấy như bao người.

“ Có bệnh thì phải vái tứ phương " , câu nói bố mẹ tôi vẫn thường nhai đi nhai lại để thuyết phục tôi đi đến khám ông lang băm nào đấy, tôi đã đi vô số nơi trên thế giới từ châu Á cho đến châu u và bắc Mỹ và cũng như vô số thần y đại hiệp trên đất nước Việt Nam, uống các loại thuốc Đông Y đắng không thể tả nổi. Tôi đã lăn lội từ Bắc Trung Nam, ra vào mọi ngõ ngách Hà Nội gặp đủ thứ loại lang băm.

Giường bệnh đưa tôi vào trong phòng mổ, phòng khá nhỏ cùng với vô số là máy móc và các dụng cụ không khí lạnh toát như nhà xác nhằm mục đích khử khuẩn và vô trùng. Xung quanh tôi là ekip phẫu thuật, họ đội mũ, đeo khẩu trang với đồng phục màu xanh lá cây và xanh da trời, mọi người đều tập chung và chăm chú vào tôi như thể tôi là nhân vật gì đó quan trọng và ghê gớm lắm. Một ông chú chắc là người phụ trách gây mê đeo đưa tôi chiếc mặt nạ oxy hay gây mê, hít một hơi thật sau lần đầu tôi ho sặc sụa, hít hơi thứ hai người tôi lâng lâng, cảm thấy thật nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ thật sâu.

Lần tỉnh dậy và ý thức tiếp theo tôi nhận thấy mình đang ở phòng hồi sức xung quanh tôi là vô số giường bệnh, hai tay tôi bị trói vào thành giuờng cùng với vô số giây dợ lằng nhằng đó là ống thông tiểu, máy hút dịch màng phổi ở xương suờn cùng với ống thông nổi khí quản ở cổ họng. Tôi chỉ muốn nhè máy nội khí quản ra do vướng móc nhưng hình như miệng tôi đã bị dán băng dính. Tỉnh đây một lúc tôi lại thiếp ngủ đi về mệt, đầu óc quay cuồng và choáng váng do vô số thuốc và thuốc gây mê. Một hồi sau người nhà tôi vào thăm ai nấy cũng đều mặc đồ bảo hộ và đeo khẩu trang. “Nước, nước tôi xin họ vì đã khát khô cả cổ. Tôi nhận ra tôi không thể giữ tỉnh táo và đầu óc tôi sáng suốt được lâu. Bác sĩ truyền thuốc men và kháng sinh qua tĩnh mạch ven chết, tôi có một cái ven để bơm morphine, chỉ cần ấn một cái nút tôi có thể lên được chín tầng mây.

Did you find this article valuable?

Support quanhbuishits by becoming a sponsor. Any amount is appreciated!